Chồng à! Anh diễn sâu quá rồi đó, anh vẫn tưởng tôi là cô vợ quê mùa hiền lành ngày nào sao?

Summer Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tôi lấy chồng đến nay đã được gần 10 năm, con trai tôi cũng đã lớn. Những năm đầu hai vợ chồng sống xa nhau nê nhơi vất vả, chồng tôi làm việc ở thành phố còn tôi thì đi dạy ở quê. Thấy hoàn cảnh gia đình tôi như vậy nhiều người cứ đùa: “Không lên thành phố mà giữ chồng à? Ở nhà thế này thì chồng nó hỏi vợ hai trên đó đấy”. Những lần đó tôi chỉ mỉm cười, biết là xa chồng là nhớ là lo lắng nhưng hoàn cảnh
Chồng à! Anh diễn sâu quá rồi đó, anh vẫn tưởng tôi là cô vợ quê mùa hiền lành ngày nào sao?
ảnh minh họa

Sau này khi khấm khá hơn, mẹ con tôi lên thành phố ở cùng chồng. Những năm tháng đó thực sự rất hạnh phúc, gia đình đầm ấm vui vẻ khi được thấy nhau mỗi ngày. Tôi được chồng xin vào dạy tại 1 trường tư thục gần nhà thu nhập cũng tạm ổn, tuy không cao nhưng có thời gian chăm chồng con.

Xem Video: Chồng à! Anh diễn sâu quá rồi đó, anh vẫn tưởng tôi là cô vợ quê mùa hiền lành ngày nào sao?

//

Cuộc sống diễn ra êm đềm như vậy cho tới giữa năm nay. Dạo đó tôi thấy chồng hay đi làm về muộn hơn, về nhà thì đầu óc cứ lơ lửng buồn vui thất thường. Đêm đến anh hay lướt web hơn thay vì nằm xem phim như trước đây, nhiều lúc chát chít với ai rồi lại cười tủm tỉm. Mỗi lần tôi ngó nghiêng thì anh ấy lại cất đi và quát: “Con trai nói chuyện với nhau, em là phụ nữ đừng tò mò”.

Ban đầu vì tin tưởng chồng nên tôi cũng cho qua nhưng càng ngày càng thấy nghi ngờ. Để ý thấy dạo này chồng chảy chuốt hơn, hơn nữa về nhà lại nịnh vợ nhiều hơn trước. Lúc nào cũng: “Bà xã ơi hôm nay anh bận họp, mai lại bà xã ơi hôm nay anh bạn anh có tổ chức sinh nhật không đi không được em à”. Lắm lý do lý trấu nhưng vì không muốn mang tiếng vợ hay quản chồng nên đành tặc lưỡi cho qua.

Nhưng rồi 1 hôm tôi chết lặng khi nửa đêm chồng lén dậy gọi điện cho ai đó. Tôi đau bụng nên cũng dậy đi vệ sinh luôn và rồi như chết trân khi nghe được cuộc hội thoại đó:

- Em ngủ chưa, anh nhớ em quá.

- Mụ vợ anh đang ngủ rồi, em đừng lo.

- Ôi dời cô ta như gà quê lên phố ấy mà có biết gì đâu, anh nịnh chút là không biết trời đất gì nữa rồi. Em yên tâm nhé, nhớ cục cưng của anh quá đi thôi, mai anh đến nhé.

….

Lúc này tôi bủn rủn cả chân tay, mặt mũi xây xẩm cảm tưởng như trời đất đang sụp đổ. Cơn đau bụng cũng biến mất, lết chân vào giường nằm nước mắt cứ thi nhau chảy dài. Dù biết rõ sự thật mình đang bị cắm sừng và lừa dối nhưng tôi vẫn án binh bất động để xem chồng mình sẽ diễn kịch tiếp theo như thế nào?

Cuối tháng chồng nhận lương tôi bảo anh đưa tiền để còn đóng tiền học cho con nhưng chồng tôi cứ lấy cớ này nọ rồi đưa cho vợ cơ mấy đồng lẻ. Mỗi lần về nhà anh vẫn vui vẻ ân cần như yêu vợ lắm, trước mặt mọi người vẫn luôn khen: “Vợ em chẳng lòe loẹt son phấn như người ta nhưng vẫn xinh”. Tôi nghe mà thấy buồn nôn vì sự giả dối. Hai tháng trôi qua, anh ta vẫn qua lại với cô gái đó. Còn tôi, tổn thương cứ thế ngày 1 chồng chất nhiều hơn, nỗi đau khiến tôi cảm giác mình sắp kiệt quệ. Bóng gió và cố níu kéo chồng đủ cách nhưng anh cứ nhơn nhơn vì tưởng vợ quê mùa không biết cái gì.

Hôm đó là hôm đỉnh điểm tôi xả giận, nửa đêm anh ta lại nhớ ngư‌ời tìn‌h quá không ngủ được nên lại lén đi gọi điện. Tôi bắt gặp được và quyết định phanh phui tất cả, tôi ném ảnh vào mặt chồng khi anh ta chối đây đẩy rằng:

- Em nghe nhầm rồi chứ anh làm gì có ai ngoài em đâu.

- Anh diễn sâu quá rồi đấy, anh tưởng tôi vẫn là cô vợ quê mùa hiền lành ngày nào sao ? 3 tháng qua tôi đã biết mọi chuyện và cũng nhận nhịn đủ rồi.

- Em… em hãy tha thứ cho anh, anh sai rồi.

- Đàn ông các anh nực cười nhỉ, cứ làm sai là xin lỗi. Còn phụ nữ chúng tôi nếu mà gây ra tội tày đình đó xem sao? Liệu anh có tha thứ nổi không?

Tôi giận dữ bỏ qua phòng con khóc, thương con, thương mình. Tôi thấy uất ức và đau khổ vô cùng, có lẽ với anh ta tôi chỉ là người vợ quê mùa dốt nát. Sau hôm đó tôi không hé răng nói với chồng nửa lời, tôi thực sự thấy uất nghẹn. Chồng tôi giờ không còn dám khinh cô vợ của mình là gà quê lên phố không biết gì nữa. Anh ta bắt đầu biết đi làm về sớm hơn, tiền nong cũng đưa đầy đủ hơn nữa cũng quan tâm con cái hơn. Nhiều lần cũng muốn bỏ qua và tha thứ nhưng cứ nghi tới việc bị phản bội tôi lại thấy khó chịu và đau khổ. Liệu ai đã rơi vào hoàn cảnh của tôi chưa, xin hãy cho tôi 1 lời khuyên.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật